Trang chủ Thư tình Lá thư từ chiến trường 06: Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm

Lá thư từ chiến trường 06: Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm

19 view

Gửi cô giáo nhỏ của anh,

Hiền ơi, anh ngồi đây, giữa rừng đại ngàn Tây Nguyên, dưới tán cây K’nia già, viết mấy dòng cho em mà lòng cứ bồn chồn. Tụi anh vừa hành quân qua Đắk Tô, đường rừng gập ghềnh, sương phủ trắng cả lối đi. Nhìn mấy ngọn núi trập trùng, anh lại nhớ cái lần mình đứng trên cầu Long Biên, em chỉ cho anh dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa. Em nói nước chảy là để kể chuyện đời, anh nghe mà thương em quá chừng.

Hôm trước dừng chân ở Kontum, anh nhặt được một viên đá nhỏ xíu, màu nâu đỏ, giống màu tóc em khi nắng chiếu qua. Anh gói nó trong lá thư cũ em gửi, để trong túi áo, cứ rảnh là lấy ra ngắm, thấy như em đang ở gần. Chiến dịch này ác liệt lắm, Hiền à, nhưng nghĩ tới em đứng trên bục giảng, giọng dịu dàng dạy lũ trẻ, là anh lại muốn đánh thật nhanh để về với em.

Em còn giữ cái bút máy anh tặng hồi anh đi không? Cái bút anh mua ở hàng Bồ, lúc đưa em, em cười bảo sẽ dùng để chấm bài. Anh mong một ngày được ngồi cạnh em, nhìn em cầm bút viết, rồi anh kể em nghe chuyện Tây Nguyên, chuyện Pleiku gió bụi, chuyện đồng đội anh hát giữa rừng đêm.

Hiền này, em đừng thức khuya chấm bài nhiều, kẻo mắt lại mỏi. Ở Hà Nội lạnh, em nhớ mặc ấm. Anh ở đây khỏe lắm, chỉ nhớ em thôi. Chờ ngày thắng trận, anh về thăm em, hai đứa mình lại đi dọc phố Hàng Đào, ăn bát bún chả như hồi nào, em nhé.

Anh của em,
Minh

Bài viết HOT

Thảo luận với Thắng nào!